Lịch sử Tổng_lý_Cộng_hòa_Dân_chủ_Nhân_dân_Triều_Tiên

Ban đầu, theo Hiến pháp năm 1948 của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên, Thủ tướng là một vị trí rất quan trọng và nắm giữ quyền lực thực sự đối với chính phủ. Kim Il-sung đã nhậm chức, và nắm quyền trong 24 năm cho đến năm 1972, trong khi vai trò nghi thức nguyên thủ quốc gia thuộc về Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Hội nghị Nhân dân Tối cao.

Hiến pháp năm 1972 đã thành lập chức vụ Chủ tịch nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên do Kim Il-sung nắm giữ, trở thành chức vụ quyền lực tối cao. Theo Hiến pháp, Thủ tướng là người đứng đầu Chính vụ viện, đồng thời hầu hết quyền lực của nội các trước đây đã được chuyển cho Ủy ban Nhân dân Trung ương, hội đồng cầm quyền cao nhất do chính chủ tịch nước làm chủ tịch. Thủ tướng đầu tiên sau Kim Il-sung là đồng minh lâu năm của ông, Kim Il. Chức vụ được chính thức gọi là Thủ tướng Chính vụ viện (정무원 총리, jungmuwon chongni).

Sau khi Kim Il-sung qua đời, chức vụ chủ tịch nước bị bỏ trống (chính thức Kim Il-sung được tuyên bố là Chủ tịch vĩnh cửu) khi Kim Jong-il lên kế hoạch tái tổ chức Nhà nước mới. Hiến pháp được sửa đổi năm 1998 đã bãi bỏ cả Ủy ban Nhân dân Trung ương và Chính vụ viện, tái lập Nội các.